top of page

Kể lại câu chuyện mà em thích bằng lời văn của em.

BÀI LÀM

Nguyễn Ngọc Đan Thy

Lớp 6B. Năm học: 2019-2020

Tuổi thơ tươi đẹp của em được tiếp xúc với rất nhiều loại truyện hay và hấp dẫn. Sau mỗi câu chuyện chúng ta đều được rút ra một bài học bổ ích. Ví dụ như câu chuyện “Cây khế” cho ta một bài học rằng không được tham lam. Và câu chuyện mà em thích nhất là tác phẩm “Không gia đình” của nhà văn Héc-to-Ma-lô.

Câu chuyện kể về cậu bé Rê-mi bị bắt cóc từ lúc mới sinh, rồi bị vứt ra lề đường và được một gia đình nghèo nhặt về nuôi. Cậu sống với mẹ nuôi cho đến khi lên tám thì bị bố nuôi vừa đi làm ăn xa về bán cho một gánh xiếc rong. Cậu và gánh xiếc đã cùng đi lưu lạc khắp nước Pháp, biểu diễn kiếm bữa ăn hằng ngày. Dù cuộc sống vất vả nhưng mọi người vẫn yêu thương nhau. Chủ gánh xiếc cụ Vi-ta-li luôn coi cậu như ruột thịt. Đến một hôm thì cụ nghĩ cũng đến lúc Rê-mi phải được học. Cụ nhặt trên đường mảnh gỗ mỏng và cắt thành những miếng vuông nhỏ rồi cụ lấy mũi dao khắc lên những mảnh gổ nhỏ ấy từng con chữ, từng nốt nhạc để dạy Rê-mi mỗi lúc rảnh. Chẳng bao lâu, Rê-mi đã có thể đọc lưu loát các chữ. Cuộc hành trình của gánh xiếc vẫn tiếp tục cho đến khi cụ Vi-ta-li mất vào một đêm giá rét và mưa gió.

Rê-mi được một bác nông dân nhận nuôi. Trong gia đình ấy cậu đã có thêm rất nhiều anh em. Mẹ của họ đã qua đời từ lâu. Cậu sống với họ được hai năm. Một hôm, sau khi vừa chăm sóc vườn hoa của mình xong thì bác nông dân đã dẫn lũ trẻ và cả Rê-mi cùng đi chơi. Đi được nửa đường thì một cơn mưa đá ập xuống. Bác nông dân lo lắng cho vườn hoa của mình nên nhanh chân chạy về. Còn lũ trẻ thì chọn một chỗ an toàn để trú mưa. Mưa càng lúc càng to. Về đến nhà thì bác nông dân sững sờ khi thấy vườn hoa với bao công sức nhiều năm nay đã tan nát. Bây giờ, nhà chẳng còn gì. Lũ trẻ thì được họ hàng nhận nuôi, còn bác nông dân thì phải vào tù bởi vì số tiền mà bác vay mượn để làm vườn hoa chưa trả được. Thế là Rê-mi lại lên đường cùng gánh xiếc của mình và đã gặp cậu bạn Ma-ti-a. Cả hai đứa cùng nhau lập một gánh hát rong. Công việc bắt đầu rất thuận lợi, thỉnh thoảng hai cậu bạn lại tự đàn hát cho nhau nghe. Một hôm, Rê-mi nhớ đến người mẹ nuôi của mình. Cậu bàn với Ma-ti-a cùng tiết kiệm tiền mua một con bò sữa về tặng mẹ. Bà rất vui khi nhận được món quà của cậu. Bà cho Rê-mi biết rằng gia đình của Rê-mi đang tìm kiếm cậu. Rê-mi biết tin thì rất vui vội vã lên đường đi tìm người thân. Cậu phải trải qua bao nhiêu vất vả thì mới tìm được người thân của mình. Từ đó cậu sống hạnh phúc với gia đình mãi mãi. Và cậu cũng không quên cảm ơn những người đã từng giúp đỡ mình.

Em rất ngưỡng mộ cậu bé Rê-mi. Vì cậu đã tự mình vượt qua bao nhiêu khó khăn để tìm được gia đình mình, cậu cũng vô cùng hiếu thảo và có tình nghĩa, không bao giờ quên ơn người từng giúp đỡ mình.

35 views

Recent Posts

See All

Giấc mơ về thăm trường sau 20 năm xa cách.

16. Giấc mơ về thăm trường sau 20 năm xa cách. BÀI LÀM Nguyễn Thị Hương Giang Lớp 9A. Năm học: 2019-2020 Thời gian như bóng câu lướt qua cửa sổ, cứ vô tình chẳng đợi, chẳng chờ một ai. Hôm nay, còn ng

8.Một ngày hè đáng nhớ.

8.Một ngày hè đáng nhớ. BÀI LÀM Đỗ Hoàn Gia Trí Lớp 8G. Năm học: 2019-2020 Mùa hè là mùa của những trải nghiệm, là mùa của những trò chơi bổ ích, của những ngày học hè lí thú. Và đối với tôi cũng vậy.

Kể lại câu chuyện em thích bằng lời văn của em...

Kể lại câu chuyện em thích bằng lời văn của em (chọn một trong các truyện đã học trong chương trình Ngữ văn 6) BÀI LÀM Tuổi thơ tươi đẹp của em trôi qua với những câu chuyện bổ ích của bà, của mẹ. Mỗi

bottom of page