top of page

Hãy miêu tả hình ảnh mẹ của em trong những trường hợp sau: lúc em ốm, khi em mắc lỗi...


Hãy miêu tả hình ảnh mẹ của em trong những trường hợp sau: lúc em ốm, khi em mắc lỗi và khi em làm được một việc tốt.


BÀI LÀM 1

Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ

Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha.

Câu ca dao đó thật đúng với tình yêu thương của cha mẹ dành cho con của mình. Riêng tôi, người yêu thương tôi nhất là mẹ.

Năm nay, mẹ được 36 tuổi rồi nhưng ai cũng bảo mẹ già hơn so với tuổi. Mẹ là giáo viên dạy giỏi của trường trung học cơ sở Trần Hưng Đạo.Dáng mẹ dong dỏng cao. Mái tóc của mẹ mượt mà, khi xõa xuống ôm gọn lấy khuôn mặt trái xoan hiền lành phúc hậu. Nỗi bật trên khuôn mặt là đôi mắt đen láy chan chứa sự bao dung, trìu mến. Người ta thường nói: “ Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn”, quả không sai. Bởi tôi có thể đoán được những suy nghĩ sâu thẳm từ trong mắt mẹ. Những lúc tôi làm được việc tốt đôi mắt ấy rất hạnh phúc như cười. Và cũng từng đỏ hoe mỗi khi tôi làm điều sai trái. Cùng với đôi mắt là cặp lông mi dài và đôi lông mày lá liễu. Mũi mẹ cao thanh tú. Môi mẹ hồng hào, khi cười để lộ cả hàm răng trắng tinh và đều đặn như những hạt bắp. Mẹ làm việc rất chăm chỉ. Mẹ là một người không thể thiếu trong gia đình. Hằng ngày, mẹ đến trường giảng dạy những kiến thức mới cho các anh chị học sinh. Về nhà, mẹ như một cô Tấm với những công việc như nấu ăn, giặt giũ, … thật nhanh nhẹn và gọn gàng. Mẹ là một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương cho con cái của mình. Mẹ lo cho anh em chúng tôi từ bữa ăn giấc ngủ tới việc học hành. Và tôi có những kỉ niệm không bao giờ quên được.

Khi tôi bị sốt mẹ rất lo lắng cho tôi sợ tôi mất kiến thức vì không đi học được. Mẹ đã chăm sóc tôi: nấu cháo cho tôi ăn, chế thuốc cho tôi uống,… và đêm đó vì sợ tôi cảm lạnh nên mẹ đã thức trắng đêm vì tôi, canh từng giờ để xem bệnh tình của tôi. Sáng ra, khi tôi thức dậy thì thấy mắt mẹ thâm quầng, mệt mỏi nhưng khi sờ trán tôi thấy mát hẳn lên thì mẹ rất vui mừng và khỏe hẳn. Tôi rất biết ơn mẹ.

Đặc biệt, mẹ có một tấm lòng rất bao dung. Tôi còn nhớ, tôi đã từng lấy trộm tiền của mẹ để mua con rô-bốt ở tiệm đồ chơi. Rồi một hôm, mẹ phát hiện ra tôi ăn cắp tiền của bà, mắt mẹ đỏ hoe. Tôi nghĩ rằng mẹ sẽ trách mắng hay đánh đập tôi. Nhưng không, mẹ không trách mắng mà dạy tôi những điều hay lẽ phải khiến tôi luôn ghi nhớ trong lòng. Và tôi cũng từng làm được một việc tốt khiến mẹ vui lòng: Vào ngày thứ hai đầu tuần, tôi nhặt được một chiếc bóp, trong đó có rất nhiều tiền. Không biết chủ nhân của nó là ai, đem cái bóp nộp cho chú cho chú công an và chú khen tôi giỏi lắm. Khi tôi kể cho mẹ nghe thì mẹ rất hài lòng và tự hào về tôi. Mẹ như ánh đèn soi sáng đường đời của tôi.

Mẹ là người tuyệt vời nhất đối với tôi, là người luôn yêu thương con của mình. Tôi yêu mẹ nhiều lắm và tự nhủ rằng sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ.


BÀI LÀM 2

Trong đời, chắc ai cũng có một người mẹ luôn yêu thương và chăm sóc cho các con của mình. Em cũng vậy, mẹ của em không quá đẹp nhưng trong đôi mắt của em, mẹ luôn là người phụ nữ tuyệt vời nhất thế gian.

Mẹ em năm này đã ngoài ba mươi tuổi nhưng trông mẹ vẫn còn trẻ lắm. Mẹ có dáng người cân đối, làn da trắng hồng, mịn màng như như da em bé. Mái tóc mẹ đen mượt, lúc nào cũng được buộc gọn gàng. Em thích nhất là khuôn mặt trái xoan của mẹ. Tuy đã có vài nếp nhăn, nhưng lúc nào mẹ cũng toát lên vẻ đẹp hiền từ, phúc hậu. Điểm nổi bật nhất trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt to, tròn luôn nhìn chúng em với ánh mắt trìu mến. Trong nhà, mẹ là người vất vả nhất. Mẹ phải thức khuya, dậy sớm để lo cho chị em em từng bữa cơm, manh áo. Mẹ thường nấu những món ăn theo sở thích của cả gia đình nên bố con chúng em thường gọi mẹ là: “Vua đầu bếp”. Nhưng có lẽ em thích nhất là nụ cười của mẹ. Nụ cười ấy luôn rạng rỡ khi chúng em làm được nhiều việc tốt, khi chúng em dành được những bông hoa điểm chín, điểm mười.

Em còn nhớ, hôm đó mẹ đi tham quan ở Huế cùng với các thầy có giáo trong trường nhân dịp lễ mùng tám tháng ba. Trước khi đi, em thấy mẹ có vẻ lo lắng vì em Ben của em đang bị sốt. Nhưng với sự động viên của gia đình, nên mẹ đã quyết định đi. Mẹ đi rồi, em bắt tay các công việc giúp mẹ như: giặt quần áo, rửa bát, quét nhà, nấu cơm và đặc biệt là chăm sóc cu Ben. Em còn điện thoại hỏi thăm sức khỏe của mẹ và báo cho mẹ biết em Ben đã hết sốt và còn ăn rất nhiều nữa mẹ ạ.

Tối hôm ấy, mẹ trở về trong không khí gia đình rất đầm ấm, vui vẻ và đầy ắp tiếng cười. Mẹ ôm chầm lấy chúng em, mỉm cười và nói: “Các con của mẹ thật là ngoan; đã biết giúp mẹ làm nhiều việc tốt khi mẹ vắng nhà”. Giọng nói ấm áp và truyền cảm đã thôi thúc em cần phải làm nhiều việc tốt hơn nữa. Tuy mẹ không nói nhiều nhưng em biết mẹ đang rất vui và hạnh phúc, thể hiện ở khuôn mặt rạng rỡ, ánh mắt long lanh, nụ cười tươi tắn… của mẹ.

Việc làm đó của em tuy nhỏ nhưng đã mang lại niềm vui rất lớn không chỉ cho em, cho mẹ mà cho cả gia đình. Đó là sợi dây gắn kết tình cảm gia đình mà mẹ thường dạy bảo chúng em. Hôm qua, hôm này và ngày mai hay mãi mãi, em luôn yêu mẹ, và yêu mẹ rất nhiều.



431 views

Recent Posts

See All

Tả lại một đêm trăng đẹp.

BÀI LÀM Lê Bảo Khoa Lớp 6C. Năm học: 2015-2016 Tuần nghỉ lễ vừa qua, em được bố mẹ cho về quê chơi đúng vào ngày rằm. Thật là may mắn khi một đứa trẻ thành phố như em lại có thể ngắm được một đêm trăn

Viết đoạn văn miêu tả cảnh đẹp mùa xuân

Nguyễn Thị Hiền Minh Lớp 7A. Năm học: 2014-2015 Tháng hai. Gió. Nắng. Chao ôi! Mùa xuân đã đến thật rồi. Phảng phất đâu đây, trong cái không khí chan hòa nắng ấm, một mùi hương hoa lá như quyện vào nh

bottom of page