top of page

Tả ông/bà tiên mà em đã có dịp gặp trong truyện cổ tích theo trí tưởng tượng của mình.

BÀI LÀM

Trần Nguyên Phương

Lớp 6A. Năm học: 2018-2019

Tuổi thơ của tôi trôi qua êm đềm trong những câu chuyện cổ tích của bà, của mẹ. Ở đó, có cô Tấm hiền lành, có anh Khoai chăm chỉ. Nhưng có lẽ nhân vật để lại cho tôi ấn tượng nhất là Ông Tiên - cụ già tốt bụng với nhiều phép màu và tôi đã có dịp được gặp ông.

Đó là vào một đêm không trăng, không sao. Trời tối đen như mực. Tôi bị lạc vào một khu rừng rất um tùm, rậm rạp. Hình như xung quanh không có ai cả. Chỉ nghe thấy tiếng côn trùng rả rích trong các lùm cây và tiếng hú của bầy sói hoang trên đỉnh núi đằng xa. Bỗng nhiên một tia sáng xuất hiện trên bầu trời và trên tia sáng đó, một cụ già râu tóc bạc phơ đang cưỡi một đám mây mà bọn trẻ chúng tôi thường gọi là “cân đẩu vân”. Tôi đoán đây là một ông tiên. Ông tiên này chắc cũng trạc tuổi ông nội tôi, khoảng 70 tuổi. Ông có một bộ râu rất đẹp, trắng như cước và dài đến tận rốn. Mái tóc cũng trắng không kém và được búi củ hành như các cụ ngày xưa. Vầng trán ông cao. Đôi mắt tinh anh ông dùng để nhìn xuống thế gian xem có ai nghèo, ai khổ thì đến giúp. Khuôn mặt ông hiền từ, phúc hậu. Ông mặc một bộ quần áo trắng như mây khói, đi cùng với nó là đôi giày với cây gậy phất trần. Như có cảm giác được gặp lại ông nội mình, đánh bạo tôi tiến lại gần ông và lí nhí “Cháu chào ông ạ !” Như hiểu được tôi đang nghĩ gì. Ông tiên cười hiền lành nói: “Ta không phải là ông nội của con đâu. Ta là ông tiên trong truyện “Cây tre trăm đốt” đây. Ta đã dùng phép thuật để giúp anh Khoai trừng trị tên địa chủ độc ác và cưới được vợ. Ta còn giúp rất nhiều người, đó là những người bất hạnh phải chịu nhiều áp bức, bất công. Đó là nhiệm vụ của ta đấy con ạ !” Tôi nói với ông là cũng rất muốn giúp đỡ những người kém may mắn, những mảnh đời tội nghiệp cần đến bàn tay của ông và nhờ ông nhắn với ông nội tôi rằng: “Tôi rất nhớ ông và sẽ cố gắng học thật giỏi, luôn ngoan ngoãn để ông dưới suối vàng được yên lòng”. Ông tiên cười và hứa sẽ thực hiện những điều tôi mong muốn. Xong rồi ông đưa tôi ra khỏi khu vườn đó và biến mất.

“Thôi ! Dậy đi ông tướng ! Ông tướng mơ gì mà mặt vui thế ? Dậy đi học nhanh lên ! Sắp trể rồi !” Mẹ tôi kéo tôi về với hiện tại. Mặc dù hơi tiếc vì chưa nói chuyện được nhiều với tiên ông nhưng qua giấc mơ này, tôi càng yêu quý ông hơn, dù trong tâm trí tôi vẫn luôn tự hỏi: Có thật là có tiên ông không nhỉ ? Nhất định chiều về tôi sẽ kể cho mẹ nghe.

112 views

Recent Posts

See All

Tả lại một đêm trăng đẹp.

BÀI LÀM Lê Bảo Khoa Lớp 6C. Năm học: 2015-2016 Tuần nghỉ lễ vừa qua, em được bố mẹ cho về quê chơi đúng vào ngày rằm. Thật là may mắn khi một đứa trẻ thành phố như em lại có thể ngắm được một đêm trăn

Viết đoạn văn miêu tả cảnh đẹp mùa xuân

Nguyễn Thị Hiền Minh Lớp 7A. Năm học: 2014-2015 Tháng hai. Gió. Nắng. Chao ôi! Mùa xuân đã đến thật rồi. Phảng phất đâu đây, trong cái không khí chan hòa nắng ấm, một mùi hương hoa lá như quyện vào nh

bottom of page